XtGem Forum catalog
Mối tình đầu không phải chỉ là đau!

Mối tình đầu không phải chỉ là đau!

Tác giả: Sưu Tầm

Mối tình đầu không phải chỉ là đau!

lại nhìn thấy Phong thì lắp bắp, có vẻ như run sợ. Nói xong liền bỏ đi ngay:


- Anh Phong, bọn em chỉ hỏi thăm thôi


- Lên xe đi, chở về.


Phong nói cứ như ra lệnh. Quỳnh thì còn sợ nên cũng ngoan ngoãn leo lên xe. Trên đường về Phong cũng không hỏi điều gì cả, Quỳnh muốn nói cảm ơn Phong nhưng lại không mở miệng ra được nên cứ ngồi im lặng vậy. Đến một quán ăn thấy Phong rẽ vào, Quỳnh định hỏi, Phong đã nhanh miệng:


- Tui đó bụng, phải ăn tý đã, giờ về ngủ là tui chết đói luôn.


Thật ra từ trưa đến giờ Quỳnh cũng đã ăn gì đâu, đang lúc vậy có ăn cứ ăn đã. Cô ăn liền một mạch hết tô phở gà làm Phong chỉ biết trố mắt nhìn và lắc đầu cười. Cô ăn xong cứ ngồi im lặng, hình như Phong biết cô có gì muốn nói nên đã lên tiếng:


- Muốn nói gì thì cứ nói đi.


- Cảm ơn.


Quỳnh nhỏ nhẹ. Phong cười và không nói gì.


- Nhưng mà sao Phong quen họ vậy?


- Ở đây ai không biết tui mới là lạ đó? Phong nói.


Quỳnh vẫn trố mắt không hiểu gì, Phong nhìn nét mặt của Quỳnh, anh hiểu ra ngay vấn đề:


- Thôi đừng để ý, dân đen nhìn mặt ngu ngơ vậy biết là có nói cũng không hiểu rồi.


Quỳnh nhìn chằm chằm vào Phong, vẻ mặt tức tối lắm, nhưng nghĩ lại cũng là ân nhân nên đành nhẫn nhịn.


- Có muốn kiếm việc làm ban ngày không, ở nhà hàng tui đang làm có việc đó, đỡ phải đi về đêm hôm, lỡ xảy ra chuyện gì ai giúp. Ngày mai đi làm luôn đi.


Quỳnh ngạc nhiên tròn mắt lên nói:


- Còn chưa xin sao đi làm?


- Tui sẽ nói giúp, tui làm ở đó. Phong nhìn cô và nói.


- Anh mà cũng đi làm sao?


- Chứ không làm sống bằng gì, thôi ăn xong rồi về thôi.


Phong cho Quỳnh hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác, cô cứ nghĩ anh chỉ là thằng công tử bột chỉ biết tiêu tiền. Về đến phòng Phong còn dặn:


- Chiều mai 13h nhà hàng AStar, nhớ đúng giờ đó.


Nói xong anh quay xe đi, sao lúc nào anh ta cũng ra lệnh cho người khác thế nhỉ, Quỳnh ấm ức nhưng dù sao cũng hy vọng công việc mới sẽ tốt hơn.


Vừa vào phòng thấy Quỳnh về mọi người đều hỏi sao về muộn thế. Quỳnh kể lại mọi chuyện, Linh thở phào nhẹ nhõm:


- May quá, gặp anh Phong nếu không không biết thế nào nữa, hay thôi bà nghĩ dạy đi.


Quỳnh gật đầu:


- Phong cũng bảo tui kiếm công việc khác làm, bảo chiều mai làm rồi, nhưng mà Phong là người thế nào vậy?


Cả bọn nhìn Quỳnh:


- Chứ bà không biết thật à. Quỳnh lắc đầu:


- Cha mẹ của Phong là người làm ăn kinh doanh lớn thường hay đi đây đó, quan hệ tốt, nên gia đình rất có quyền thế, kể cả bọn giang hồ cũng phải nể mấy phần đấy.


Quỳnh nghe mấy đứa bạn nói xong cũng nghĩ ngợi nhiều, đêm đó cô không ngủ được vì suy nghĩ nhiều về Phong.


Ngày mai cô đến nhà hàng rất đúng giờ, đi vào trong có người ra đón hỏi tên và đưa vào giới thiệu việc cho làm. Chị quản lý hướng dẫn cho cô rất nhiệt tình tỷ mỷ, sau đó chỉ cho cô bưng bê những thức ăn đồ uống nhẹ cho khách theo chỉ dẫn của người oder. Cô nhìn ra thấy Phong đang đi oder cho khách, thái độ làm việc nhiệt tình, chu đáo của anh khác hẳn với ngày thường cô thấy ở trường. Phong đi vào, nói như ra lệnh:


- Nhìn gì nữa, lấy khay đi.


- Em bưng theo Phong đi, Chị quản lý bảo


- Dạ, vâng! Quỳnh nhanh nhảu.


Công việc này hơi khó khăn tý chút với Quỳnh, nhưng đổi lại cô thấy mình vui vẻ, và thoải mái khi làm việc, lương lại cao và ít nhất không sợ về muộn. Hết giờ làm việc, Quỳnh ra đứng bắt xe buyt về, Phong lái xe qua:


- Lên xe đi, đi về cứ vậy lương sao đủ.


- Kệ tui, Quỳnh cãi lại.


Từ ngày đến đây làm việc ngày nào cũng là Phong đưa đón cô đi về, bạn bè biết tỏ ra ghen tỵ, thậm chí có nhiều nữ sinh trong trường còn lên tiếng trước mặt Quỳnh. Nhưng cô không nói gì, thời gian làm việc với Phong cô cũng dần hiểu ra nhiều điều về con người anh. Nhờ thời gian đó làm việc cô cũng kiếm được một khoản đủ chi tiêu cho mình nên khi kỳ thì học kỳ sắp tới Quỳnh có ý muốn nghĩ làm để tập trung cho ôn thi, Phong cũng đồng ý như vậy. Cô hiểu đối với Phong, anh đi làm chỉ để giải trí tinh thần, còn về tiền bạc cô biết anh không hề thiếu thốn, thứ anh thiếu thật sự chỉ là tình cảm gia đình thôi. Những ngày ôn thi học kỳ Quỳnh tập trung vào học tập cô cũng không để tâm nhiều đến những chuyện xung quanh mình nữa. Một hôm lúc Quỳnh đang đứng ngoài hành lang, có tiếng chuông điện thoại, Linh gọi:


- Quỳnh ơi, Anh Phong gọi mày đó.


- Alo, gì đó? Quỳnh cầm điện thoại nói liền.


- Gọi mấy người đi ăn luôn đi, nhân dịp lấy tình thần cho ngày mai bắt đầu thi.


Cả phòng của Quỳnh nghe vậy thì ồ lên, nhìn sang bên phòng của Phong thấy đám con trai đang đứng đó vẫy tay.


- Đi không? Quỳnh hỏi bọn con gái.


- Có chứ. Cả bọn đồng thanh.


- Vậy chờ đi. Quỳnh ghé vào điện thoại nói với Phong.


Anh biết Quỳnh lúc nào cũng giọng như vậy nên đối với anh chẳng có gì lạ.


Leech đi đâu nhớ ghi nguồn tại BlogShare.Hexat.Com - Blog Truyện Tổng Hợp nhé!
Cái gì cũng có cái giá của nó. Tôn trọng người khác , người khác sẽ tôn trọng lại bạn!