
Người anh hùng
Người anh hùng
- Cẩn thận đó anh Long!
- Được rồi, chúng mày cứ bình tĩnh, để tao!
Nói rồi, Long tiến đến dõng dạc cất lời chào:
- Này... đồng chí, khuya lạnh vầy ra ngoài này làm tô hủ tiếu gõ với anh em cho ấm bụng rồi hẳn trực!
Người gác cổng chỉ cười nhẹ qua từ chối khéo, chỉ là rủ cho có vì Long biết chắc tên ấy sẽ không đi để hoàn thành nhiệm vụ. Kế hoạch hoàn hảo, vừa bước qua cánh cổng chúng như thấy được ánh bình minh đang nhô lên ở phía trước dù rằng trời vẫn còn tối mịt.
. . . .
- Vé số đây, vé...
Đang rao số mời khách bên lề hè phố thì bà Sáu chợt khựng lại khi trước mặt có đám hỗn loạn, dòng người bâu kín chặt vòng vây. Lụm khụm bước đến theo cái hiếu kì thì bà bỗng hốt hoảng khi thấy có sự xuất hiện của thằng Thất Ca cùng đám bạn mà thỉnh thoảng bà có mời mua vé số. Một cảnh tượng kinh hoàng khi hết thảy cả bọn đang nằm trên vũng máu bê bết trong từng làn hơi thở thoi thóp.
- Bà con làm ơn tránh ra cho công an khám nghiệm hiện trường nào! - Viên công an hối thúc người dân đang bủa vây.
Lao xao gần đấy những lời xì xầm bàn ra tán vào của một nhóm người.
- Cái bọn côn đồ này suốt ngày chỉ biết chém giết, mà công nhận chúng hành động nhanh gọn lẹ thiệt, mới đó mà đã hút bóng hết trước khi công an đến.
- Tụi thằng Thất Lu này cũng chẳng có vừa gì, suốt ngày cứ tụ tập lêu lổng, giờ thành ra thế này. Mà nghe đâu tên cầm đầu băng nhóm bên kia là con trai bà Sáu vé số thường hay lảng vảng ở gần đây để bán. - Một người dân chứng kiến vụ việc lúc nãy thêm lời.
- Suỵt! - Vừa dứt lời, người đó vừa đưa tay lên miệng ra hiệu như lỡ bị hố.
Bà Sáu dường như đã nghe được và bị phát hiện giữa đám đông khi có người nhận ra, nhưng không một lời trách than, không một chút oán hận mà chỉ biết cúi lặng với suy nghĩ rằng... con dại cái mang.
- Này bác, có người bảo bác là thân nhân của bị can.
Từ từ ngẩng mặt lên nhìn vào ánh mắt dò hỏi của anh công an điều tra, giữa vòng vây của những ánh mắt ngờ vực, tò mò của người dân. Bà không muốn chối bỏ khúc ruột mà mình mang nặng đẻ đau dù cho nó có là con ác quỷ.
- Vâng, chính tôi.
Tiếng lao xao của mọi người bắt đầu vang lên, xì xào chỉ trỏ thoái mạ người mẹ không biết dạy con. Rồi bà lặng lẽ theo sau công an về đồn để lấy lời khai, làm bản cam kết và một số thủ tục.
Tại một nhà nghỉ trên địa bàn...
- Mật khẩu chú? - Tiếp tân hỏi Long Cưu.
- Bữa nay chợ có đắt không?
- Ok, phòng 402.
Cả bốn tên cùng vào phòng nghỉ để sử dụng ma túy đá, đồng thời yêu cầu nhà nghỉ điều "đào" đến để ăn mừng chiến công sau khi rửa được mối thù năm xưa với bọn Thất Ca.
- Đại ca, sao anh biết được chỗ này hay thế? Ở đây mới thoải mái làm sao!
- Tụi mày cứ xả láng đi, chỗ này rất an toàn. Bên ngoài là nhà nghỉ nhưng thực chất chỉ để phục vụ giới gang hồ có được mật khẩu của hội thôi. - Long Cưu đáp lại tên đàn em đang trong vẻ hứng khích.
- Vui nhỉ? Thế lỡ ai đến hỏi phòng mà không phải người mình thì thế nào?
- Thì tên bảo kê ở quầy tiếp tân sẽ báo hết phòng, vậy thôi.
Thế rồi bốn tên vượt ngục ấy cùng thác loạn trong căn phòng kín. Tiếng nhạc xập xình cùng với khói thuốc, chất kích thích làm chúng quên đi cả sự đời. Long Cưu hả hê với thắng lợi này, hơn nữa đã được trở lại với kiếp giang hồ, cùng tung hoành với ba dân anh chị vô tình gặp gỡ và kết giao trong tù. Cùng nhau quy tụ đám đàn em dưới trướng của mình, lấy lại thanh thế của ngày nào. Cũng sau vụ việc này, bà Sáu đành sang vùng khác sống do bị kì thị, điều tiếng phải lang bạt khắp nơi rồi lại dạt về vùng ngoại ô.
- Sao mình cứ phải dọn đi vậy bà? - Bé Ni xoe tròn đôi mắt ngây thơ hỏi.
- À... ừ... Tại vì ở đây gần nơi ba con làm việc hơn.
- Sao công việc của ba lâu hoàn thành vậy bà, không biết đến khi nào mới về đón bà và cháu về nhà mới ở nữa?
- Tại vì ba con phải làm ăn lớn, không có nhiều thì giờ, tạm thời không thể gặp bà cháu mình được. Nhưng cháu hãy luôn nhớ rằng ba vẫn ở rất gần đây, đừng nản lòng!
Thấy đứa cháu cứ mãi nghĩ ngợi, bà Sáu lại tiếp lời.
- Có như vậy thì sau này ba mới mua nhà mới cho cả nhà chúng ta cùng ở, rồi đi ăn nhà hàng, coi phim ở rạp nữa. Cháu thích không nè?
- Có cơm gà không hở bà?
- Có tất, cháu ngoan lắm!
Rồi từ từ quay mặt hướng ra ngoài kia với ánh nhìn xa xăm, tư lự đượm chút màu buồn.
Tại địa bàn của băng nhóm Long Cưu, bên ngoài là câu lạc bộ billiard nhưng bên trong sâu hút lại là địa điểm để chúng thác loạn, ăn chơi và
Leech đi đâu nhớ ghi nguồn tại BlogShare.Hexat.Com - Blog Truyện Tổng Hợp nhé!
Cái gì cũng có cái giá của nó. Tôn trọng người khác , người khác sẽ tôn trọng lại bạn!