
Xin lỗi, chỉ vì em quá tốt!
Xin lỗi, chỉ vì em quá tốt!
Liệu em có thời gian để nhận ra sự ngượng ngùng của tôi mỗi khi gọi điện cho em? Liệu em có cảm nhận được sự tự ti trong giọng nói của tôi?
Tôi bắt đầu thấy mình nhỏ bé trước em. Tôi vẫn chỉ là một chàng sinh viên hoàn toàn bình thường, còn em, em là niềm ươc mơ, là sự ngưỡng mộ của biết bao người. Có không ít chàng trai tình nguyện hi sinh vì em, và tôi biết, có nhiều người thật sự xứng đáng với em hơn tôi.
***
Tôi đã nghĩ rất nhiều, rất rất nhiều. Hình như tôi là sự cản trở em đến với những cơ hội rộng mở. Tôi không có gì cả. Tiền không, quyền không. Tôi không thể giúp em. Nhưng họ thì có thể. Có những người thực sự tốt, mặc dù không muốn, nhưng tôi vẫn phải nhìn nhận sự thực này. Họ có thể giúp em đạt được nhiều thứ hơn.
Em à, từ khi biết em, tôi đã từ một tên con trai sống vô tư, nghịch ngợm thành một người biết lo nghĩ hơn, biết quan tâm hơn. Tôi không muốn phải ngày ngày lo sợ em sẽ rời bỏ tôi, tôi không dám nghĩ tới ngày em nói lời chia tay tôi, tôi sẽ phải sống tiếp thế nào. Tôi cũng không muốn mình tự ti thêm mỗi khi đặt mình cạnh em.
Người ta nói đúng, thước đo học vấn của người con gái là đường parabol. Đã là đàn ông thì ai cũng vậy thôi, không ai muốn vợ mình tài giỏi hơn mình. Lòng tự ái của người đàn ông cũng lớn lắm.
Ốm suốt một tháng ròng, cuối cùng tôi cũng đưa ra một quyết định khó khăn. Tôi sẽ bước ra khỏi thế giới của em. Phải, tôi thấy mệt mỏi rồi. Người đàn ông sinh ra mong muốn được bảo vệ người phụ nữ mà họ yêu thương. Tôi cũng mong muốn được chở che em như thế, nhưng lúc này, tôi tự thấy mình không còn khả năng đó nữa rồi.
Ngày tôi nói lời chia tay em, em đã khóc rất nhiều. Em hỏi tôi tại sao, em hỏi em đã mắc lỗi gì, bảo tôi nói để em sửa. Nhưng thực ra, tôi biết em chẳng có lỗi gì, nguyên nhân là ở tôi. Phải nói ra những lời đó, tôi cũng đau lòng lắm em biết đâu. Tôi phải nói dối em:
- Xin lỗi em, anh đã trót có tình cảm với một cô gái khác rồi.
- Em có điểm gì thua kém cô ấy, anh nói đi! – em nức nở trong điện thoại
- Không, cô ấy và em không giống nhau. Cô ấy không cao bằng em, dáng cô ấy không đẹp như em, đôi mắt cô ấy không long lanh như em nhưng cô ấy mang lại cho anh cảm giác bình yên, điều mà anh không cảm nhận được từ em.
- Cô ấy...đối xử với anh tốt chứ?
- Ừ, cô ấy rất quan tâm anh. Cô ấy cũng rất dịu dàng và nữ tính. Cô ấy biết cách làm cho những người xung quanh mình mỉm cười. Cô ấy rất tốt, cô ấy đã chờ anh 4 năm nay, cô ấy luôn ở bên cạnh mỗi khi anh cần. Anh biết nói ra điều này là anh có lỗi với em, nhưng thật sự anh không có lí do gì để làm tổn thương cô ấy. Cô bé ấy yếu đuối hơn em, cô ấy cần người bên cạnh bảo vệ. Anh tin là em mạnh mẽ hơn nhiều, em có thể bước tiếp mà không có anh.
Nói đến đây thì tôi không thể tiếp tục được nữa, tôi sợ em nghe thấy giọng run run của tôi.
Còn em, em gượng cười, lấy lại giọng:
- Em xin lỗi, những ngày qua em quá mải mê với ước mơ của mình mà không để ý đến cảm nhận của anh. Em chỉ biết nhận từ anh mà không biết cho đi, không quan tâm xem anh ốm ra sao, có những khó khăn gì. Em xin lỗi..... Giờ có cô ấy bên anh rồi, em không cần lo lắng nữa, cô ấy là một cô gái tốt, tốt hơn em. Anh hãy trân trọng tình cảm của cô ấy, đừng làm cô ấy khóc nhé. Em chúc hai người hạnh phúc!
Nghe thấy câu nói này tim tôi như bị ngàn mũi dao đâm. Sao em không trách móc tôi? Sao em không vặn vẹo hay chửi bới? Như vậy có khi tôi lại cảm thấy dễ chịu hơn. Tôi chỉ kịp lấy đại một điệu cười chào em rồi cúp máy.
Tôi không nghĩ rằng có ngày chính mình lại nói lời chia tay em. Thật buồn cười!
Thật ra đến tận bây giờ, tôi vẫn không thể quên được em, người con gái tuyệt vời của tôi. Không có em bên cạnh, một mình tôi vẫn ngày ngày tìm về những con đường quen thuộc, tưởng tượng lại dáng hình em ngày nào. Lặng lẽ bước trên vỉa hè, ngửa cổ đón những giọt mưa như tự thức tỉnh mình, nhắc chính mình rằng em sinh ra không dành cho tôi. Con đường ngày nào tôi và em cùng nắm tay đi những ngày đông ấy, giờ tôi vẫn qua, nhưng sao hai mùa đông rồi, tôi thấy lạnh hơn bao giờ hết. Là do thời tiết thay đổi, hay lòng người
Leech đi đâu nhớ ghi nguồn tại BlogShare.Hexat.Com - Blog Truyện Tổng Hợp nhé!
Cái gì cũng có cái giá của nó. Tôn trọng người khác , người khác sẽ tôn trọng lại bạn!