
“Nếu con trong bụng giống anh...!”
“Nếu con trong bụng giống anh...!”
Thuê một nhóm đầu gấu, gần hai tiếng sau. Bà đã có mặt ở trước cổng công ti chỗ Tuấn làm, nhờ bảo vệ lên gọi Tuấn. Khi thấy Tuấn đi ra khỏi cổng trong khuôn mặt sợ hãi, một cú tát khởi đầu của bà vào mặt Tuấn khiến cậu chết lặng. Tiếp theo là hàng chục chục cái tát, cái đánh mà bọn đầu gấu bà mang theo lẫn tiếng chửi rủa của bà. Tai tuấncũng nhoà đi, tê tái khắp người và không còn đau nữa. Chỉ một đau khổ trong Tuấn bỗng biến thành nỗi nhục nhã, mọi ngưòi xung quanh xúm lại chỉ trỏ. Một vài người trong công ti ra can ngăn và tiếng chửi cũng không ngừng.
- "Thằng khốn, thằng biến thái. Sao mày không chết một mình đi! mày chết đi, đồ khốn!"
Tuấn đã biết điều này với cậu xảy ra với cậu, kể từ khi mẹ Hoàng nhìn thấy cậu cùng Hoàng trên đường. Xe bà lao ngay đến trước mặt và quát to với Hoàng một tiếng, " Về nhà!". Nhưng hôm nay nó thảm hại và nhục nhã quá, Tuấn như nhoà đi ngay trong chính những gì đáp trả từ bà. Giưòng như người phụ nữ ấy còn rất tỉnh táo khi chửi, bà không ngừng chửi cậu nhưng cũng chả động gì đến con trai bà. Mục đích của bà là chỉ muốn thiên hạ biết Tuấn là đồ khốn, như để bảo tồn thanh danh cho mình. Trận đánh kéo dài mười lăm phút thì mẹ Hoàng ra hiệu ngừng, bà rủ trong ví ra một vài tờ tiền đáp xuống Tuấn đang quằn quại trên nền đất rồi bỏ đi, buông một từ "Biến thái" cuối cùng.
Sau trận đấy vẫn chưa đủ, ngay chiều hôm đó, bà một mình đến nhà Tuấn làm ầm ĩ lên. Bà bảo với bố mẹ Tuấn rằng Tuấn là thằng Bê-đê đã làm hỏng con bà. Sau một trận chửi cay đắng, chả cần nghe bố mẹ Tuấn nói gì lại. Bà bỏ về luôn, miệng thở phào sau một cuộc "triệt cỏ tận gốc".
- " Có lẽ nó không còn hại con mình nữa!"
- " Mình chỉ cần củng cố thằng Hoàng thôi!"
Người phụ nữ nhẩm thầm câu nói đó, thoáng thấy giấc mơ của mình. Bà thấy nhẹ hàng vô cùng.
Sau lần đấy Tuấn bị mất việc vì để náo loạn làm hỏng hình ảnh của công ti.
"Triệt cỏ tận gốc, rồi chữa bò nhà", mẹ Hoàng giơ cao khẩu hiệu đấy khi nói chuyện với cô em gái mình. Cô em gái bà vỗ tay tán thưởng, "Đúng là đừng có dây vào với con bà, đúng là chị trưởng trong nhà. Em phải học chị nhiều!". Tối hôm đó, một ông thầy cúng theo mẹ Hoàng vào nhà, Hoàng vẫn bị trói bủng beo và tím ngắt. Những câu niệm trú, tiếng múa, điệu trống vang dội cả ngôi nhà. khói hương nghi ngút sặc sụa. Hoàng cứ thế rên ư ử, đôi môi anh khô lại, mấp mé một từ.
- "xi...n...lỗ...i nhó..c! hức."
Nhờ kết hợp đa chiến thuật, tâm linh và y học, Hoàng chắc cũng đã tỉnh ngộ. Ngày Hoàng càng im lặng, không nói một từ nào. Tuấn cũng không còn gặp anh nữa mà anh cũng không dám gặp lại cậu.
Đến một ngày...
Mẹ Hoàng ép Hoàng đi với bà đến một nhà hàng, ở một chỗ ngồi, một bà mẹ khác cũng đang ngồi đợi cạnh con gái. Mẹ Hoàng cười tươi, rạng rỡ giới thiệu Hoàng.
- " Cháu tên là Mai đúng không. Hoàng nhà cô đây, gớm. Nghe thấy mẹ giới thiệu cho là mừng lắm!"
Hoàng cũng nhoà đi, nhìn người con gái trước mặt. Suốt cả hôm đó, anh vẫn im lặng như mọi ngày. Rồi những ngày sau, dưới yêu cầu của bố mẹ, anh bắt đầu học cách tán tỉnh một cô gái. Rồi cũng vào ngày đặc biệt với Mai, sau những ngày hẹn hò với Hoàng. Đó là nghe đuợc lời cầu hôn của Hoàng.
- " Mình cưới nhau, em nhé!"
Rồi một đám cưới tổ chức như bao đám cưới khác. Cỗ to, cô dâu xinh, chú rể đẹp. Giấc mơ của bà vẽ ra thêm sắc màu, bà cười tít mắt nhìn con mình lấy vợ, được tự tay mình sắm những sính lễ mang sang nhà gái. Đôi mắt sắc lẻm của bà và những đường nhăn đã nhẹ hẳn. Bà dặn dò con kỹ trong đêm động phòng, lòng xốn xang như Tết. Rồi sẽ có cháu trai, các cụ tự hào.
Hoàng đã biết dùng liều thuốc kích dục đầu tiên, những phút giấy khoái lạc trong phòng the mà Mai tưởng đó là phút giây đỉnh điểm của tình yêu đích thực. Chỉ khi nào tỉnh rượu và thuốc, Hoàng bàng hoàng chợt tỉnh sau một đêm tình với Mai. Lòng
Leech đi đâu nhớ ghi nguồn tại BlogShare.Hexat.Com - Blog Truyện Tổng Hợp nhé!
Cái gì cũng có cái giá của nó. Tôn trọng người khác , người khác sẽ tôn trọng lại bạn!