Disneyland 1972 Love the old s
Hạnh nhân đắng

Hạnh nhân đắng

Tác giả: Sưu Tầm

Hạnh nhân đắng

lên khô khốc -Vậy... cậu có gặp...?


- Không gặp ai cả! "Người ta" đã gọi cho tôi kể về dự định ngu ngốc của cậu. Nhưng tôi hi vọng không phải vậy. Tôi vẫn đến đó đợi. Cậu thật sự muốn đối xử với tôi vậy sao?! – Giọng cậu ấy đanh lại.


Tôi không biết nói gì, chỉ đứng chôn chân, mân mê tay lái xe đạp đã bị siết đến rát bỏng.


Gia Anh rút trong túi ra gói quà tôi gửi qua nhà lúc nãy, đưa ngang mắt tôi:


- Tại sao cậu mua DVD này?


- Không phải cậu đang lùng nó sao?! – tôi đáp nhỏ.


- Tôi ghét ăn gì?


- Cà chua!


- Tại sao tôi luôn từ chối đi chơi công viên trò chơi với cả lớp?


- Vì cậu sợ độ cao.


- Tôi dự định sẽ làm gì mùa hè này?


- Chơi nhạc ở quán café, dành dụm tiền. Thi đại học xong cậu sẽ đi Hàng Châu


- Tôi đáp như một cái máy tất cả mọi câu hỏi.


- Cô bạn mà tôi thích?


- Ơ... Tôi không... – Tôi bối rối.


Gia Anh nhìn xoáy vào mắt tôi.


- Thật câu này cậu không biết trả lời?


Tôi cúi đầu, nghe má mình nóng bừng. Tôi muốn khóc.


- Một câu nữa thôi. Trái tim cậu làm bằng gì vậy, Hân?


- Hạnh nhân đắng – Tôi thổn thức, không ngăn được mình bật ra câu trả lời.


Gia Anh mỉm cười, dịu dàng nắm tay tôi, bàn tay ấm áp. Bàn tay này đã an ủi tôi khi con cá vàng Sasa chết, bàn tay này lau nước mắt cho tôi khi tôi từ chối tập đàn tranh và bị bố mẹ khẻ đỏ cả hai tay. Cũng chính bàn tay này đã truyền cho tôi niềm tin để chiến thắng nỗi sợ hãi ở căn nhà kho tối om – thử thách về lòng dũng cảm đầu tiên trong đời... Cậu ấy đặt vào đó chùm bong bóng đủ màu, nói nhẹ như hơi thở "Tôi ở đây!"


Nguyễn Thiên Ngân


Leech đi đâu nhớ ghi nguồn tại BlogShare.Hexat.Com - Blog Truyện Tổng Hợp nhé!
Cái gì cũng có cái giá của nó. Tôn trọng người khác , người khác sẽ tôn trọng lại bạn!